Chương 153: Hoang mang

2K 179 13
                                    

Diệp Tố rơi vào mỹ cảnh, Cảm thái của hắn dung nhập thành một bộ phận của tinh thần lực, thành một khối trọn vẹn, tuân phục mệnh lệnh tư duy điều khiển.

Diệp Tố nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ cảm giác vui sướng này. Hai tay hắn cũng không dừng lại, mỗi một phím trên đài điều khiển đều in vào tâm khảm hắn, cơ giáp của hắn vẫn múa trường đao tỏa sáng lấp lánh, Trùng tộc dưới đao hắn liên tiếp bị bổ đôi, khi Trùng tộc quanh hắn bị thanh trừng, lại có Trùng tộc bổ khuyết tiến đến.

Tay trái cơ giáp cầm một thanh vũ khí quang học, đợi thời gian làm lạnh kết thúc, lập tức bắn ra một đạo ánh sáng ảm đạm nhưng lực công kích thật lớn, Trùng tộc nơi xa bị vỡ vụn mở ra một con đường. Thực mau, Diệp Tố nghĩ ra một biện pháp càng tốt hơn, trong lúc thanh vũ khí quang học này đang trong thời gian làm lạnh, hắn lập tức đổi một thanh khác. Cơ giáp tổng cộng được trang bị năm thanh vũ khí quang học, hắn nhanh chóng chuẩn xác không ngừng đổi vũ khí, khiến tia sáng cũng có thể cuồn cuộn không ngừng mà phóng ra. Giờ phút này, Diệp Tố hận mình không có ba đầu sáu tay. Diệp Tố như một đài động cơ vĩnh cửu, một bên múa ánh đao không góc chết, một bên chuẩn xác phóng ra từng đạo ánh sáng, nhìn vào giữa đám thi thể Trùng tộc tung bay, ánh sáng Diệp Tố phát ra dường như vĩnh viễn không có một giây đình chỉ.

Mọi người lại lần nữa trợn mắt há mồm, bọn họ trước hết bị tốc độ tay của Diệp Tố kinh ngạc, động tác kia cần bao nhiêu lần thao tác trong một giây đồng hồ? Sau đó khiến bọn họ càng thêm kinh ngạc cảm thán chính là, tinh thần lực Diệp Tố đến tột cùng no đủ đến mức nào, tại sao tiêu hao như vậy mà vẫn chưa bị khô kiệt?

Thiên Sóc trầm mặc nhìn Diệp Tố hạ bút thành văn mà diệt Trùng tộc, khi quay đầu đi, trong mắt nàng đã hiện tinh quang, động tác hạ thủ càng thêm sắc bén, cùng lúc đó, tinh thần lực cấp SS của nàng cũng dũng mãnh tiến vào trong vũ khí.

Không ai sẽ tiêu hao sạch sẽ tinh thần lực, xuất phát từ giáo dục từ khi còn học tiểu học, bọn họ đều có thói quen mà lưu trữ một phần tinh thần lực, để phòng ngừa vạn nhất. Nhưng xem tư thế Thiên Sóc, đã không tính toán dự trữ tinh thần lực. Áp lực Diệp Tố tạo thành, tuyệt đối không chỉ một mình Thiên Sóc cảm thấy được.

Lý Ngôn thu hồi tầm mắt, trầm mặc không lên tiếng mà tiếp tục chém giết Trùng tộc.

Cách hắn không xa, một người đàn ông hình thể cao lớn, tràn đầy lông tóc nhìn nhìn Diệp Tố, lại nhìn Lý Ngôn, cười như không cười. Hắn là Karfuski đứng đầu học viện quân sự Kursath, một bên múa vũ khí cụ tượng hóa là rìu to bản, một bên thoáng tới gần Lý Ngôn, nói: "Lý Ngôn, cậu đừng làm áo cưới cho người khác."

Lý Ngôn cười cười: "Tôi cũng không muốn cưới hắn, làm áo cưới cái gì?"

Karfuski khinh thường nhìn vẻ mặt dối trá của hắn: "Chưa nói tới có thể phá vỡ kỷ lục của Phương Cảm hay không, đừng để người khác đoạt tên tuổi số một của cậu mới là mục tiêu đúng."

Lý Ngôn quay đầu lại nhìn Diệp Tố rực rỡ lóa mắt, nhẹ giọng cười: "Nếu hắn có thể liên tục duy trì trạng thái này ba tiếng, có lẽ tôi sẽ có một chút lo lắng nho nhỏ."

[Edit] Sau vực thẳm là một cánh đồng hoa - Diệp Trần NiênWhere stories live. Discover now