Chương 32: Vì sao muốn giúp ta

2.8K 230 7
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Vu Hoan an ổn ngủ một giấc, tỉnh dậy liền bưng mặt nhìn cái giá ở trước cửa sổ đến phát ngốc.

Nàng đang suy nghĩ, làm thế nào để đem Ly Hồn Thạch cướp đến tay.

Không có Ly Hồn Thạch, muốn lấy Thần Khí cũng không có khả năng, càng quan trọng hơn là...

Ly Hồn Thạch, đối với nàng mà nói, cũng rất quan trọng.

Diệp Lương Thần không nhất định sẽ để Ly Hồn Thạch trên người, khả năng lớn nhất có thể là để ở Diệp gia.

Thật là phiền phức quá đi!

Vu Hoan lười biếng duỗi eo mở cửa phòng ra, bên ngoài mây đen trải rộng như cũ, thời tiết âm u.

"Bách Lý cô nương, gia chủ mời ngài đi đến đại sảnh một lát." Vu Hoan đang ngửa đầu nhìn trời, bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói.

Vu Hoan rũ mắt, nháy mắt có một tia sáng lạnh từ đáy mắt nàng chợt lóe lên, nàng liếc mắt nhìn nha hoàn kia một cái, hơi hơi gật đầu, xem như đồng ý nàng ta.

Nha hoàn có chút chần chừ, thấy Vu Hoan như vậy cũng không dám nhiều lời, xoay người đi phía trước dẫn đường.

Xuyên qua mấy cái hành lang dài, bọn họ mới đi đến đại sảnh, Phong Vân ngồi nghiêm chỉnh ở ghế chủ vị, nhìn thấy Vu Hoan, sắc mặt lập tức thay đổi, đứng dậy chạy nhanh đi lên đón: "Bách Lý cô nương, tối hôm qua ngủ ngon giấc không?"

"Vẫn tốt, nhưng có chút ồn ào. Đúng rồi, ngươi đừng gọi ta Bách Lý cô nương, có vẻ chúng ta xa lạ quá." Vu Hoan híp mắt, cười khanh khách nói.

Bọn họ vốn dĩ cũng có thân đâu...

Nghĩ đến tin tức mình biết được và chuyện xảy ra tối hôm qua, Phong Vân vội vàng gật đầu, bị gia tộc trục xuất như vậy mặc dù trên mặt không để bụng, nhưng đáy lòng chắc là vẫn là để ý nhỉ.

Phong Vân đang muốn an ủi Vu Hoan vài câu, liền nghe âm thanh mềm mại của Vu Hoan chậm rãi vang lên: "Gọi ta là Vu Hoan cô nương là được rồi."

Gọi vậy không xa lạ à?

Đỉnh đầu Phong Vân đầy hắc tuyến, gật đầu, trong lòng không ngừng an ủi chính mình, không thể đắc tội, nhịn xuống.

Cứng đờ cười cười, Phong Vân trực tiếp vào vấn đề chính: "Vu Hoan cô nương, Phong mỗ mời ngươi đến là muốn hỏi ngươi một chút... về con gái nhà ta."

Tối hôm qua hắn phái người đi Phủ thành chủ dạo qua một vòng, nhưng bởi vì nguyên nhân Hứa Nguyên Thanh thăng cấp, toàn bộ Phủ thành chủ đều giới nghiêm, hắn căn bản không tìm được con gái nhà hắn.

"Ngươi không tìm được." Không phải câu nghi vấn.

Vẻ mặt Phong Vân xấu hổ gật đầu, người ta đã nói cho hắn địa điểm, vậy mà hắn vẫn tìm không thấy.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhΌπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα