Chương 45: Ta tin ngươi bị điên

2.5K 210 3
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Đều biết đối phương mơ ước Thần Khí, ai sẽ đưa nó cho đối phương bảo quản?

Không gian lại lần nữa an tĩnh lại, ai nấy trừng mắt nhìn đối phương, giống như có thể nhìn đối phương hoá thành tro cốt đến nơi.

"Các ngươi đừng quên, thanh kiếm này có khế ước với Phong Khuynh Dao." Vu Hoan lại lần nữa tung ra một quả bom, sau đó trong lúc mọi người há hốc mồm, chầm chậm đi ra ngoài tiểu lâu.

Những người này không biết khi Phong Khuynh Dao ký khế ước với Thần Khí là quỷ thân, Thần Khí bất diệt, Phong Khuynh Dao sẽ không phải chết.

Muốn có được Thần Khí, trừ phi hủy diệt Thần Khí.

Bằng không cũng chỉ có Ly Hồn Thạch...

Nhắc đến Ly Hồn Thạch, Vu Hoan liền dừng lại ở ngoài tiểu lâu.

Còn chưa có đứng vững, một bóng đen đã nhào tới, ôm đùi nàng bắt đầu gào khóc: "Tổ tông... Huhu, hù chết người ta."

Vu Hoan đau đầu nhìn Diêm Tố, suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể ném tên tiểu quỷ này đi.

Diêm Tố hoàn toàn không biết lòng Vu Hoan đang suy tính làm cách nào thoát khỏi mình, hắn còn bận tha thiết khóc lóc kể lể Vu Hoan vô tình, lên án Vu Hoan hung ác vứt bỏ hắn.

"Này, là do bản thân ngươi chạy trốn quá nhanh, chẳng lẽ còn muốn ta đuổi theo cứu ngươi?" Vu Hoan xách Diêm Tố lên, xúc cảm trên mặt đều là không kiên nhẫn.

"Đừng khóc, còn khóc ông đây sẽ đánh chết ngươi!"

Chưa từng thấy quỷ tu nào như con nít thế này, quả thực là đủ rồi!

Diêm Tố co rúm người lại, tiếng khóc lập tức biến thành tiếng khụt khịt, vô cùng đáng thương nhìn Vu Hoan.

Vu Hoan lại hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái, phiên dịch lại ước chừng chính là: Còn nói chuyện sẽ giết chết ngươi ngay!

Diêm Tố lập tức nuốt lời chuẩn bị nói đến bên miệng xuống, bay tới bên kia của Vu Hoan đứng, ánh mắt lâu lâu lại liếc nhìn Thiên Khuyết Kiếm trong lòng nàng, vẻ mặt hâm mộ.

"Tổ... Tông... Chúng ta ở đây chờ cái gì thế?" Đợi hồi lâu, Diêm Tố nhịn không được mở miệng, đã đứng ở chỗ này một canh giờ...

Điều này rất không phù hợp với tính tình của tổ tông!

Vu Hoan cũng có chút bực bội, mấy người kia không biết ở bên trong thương lượng cái gì, lâu như vậy còn không ra.

Còn không ra nàng sẽ đi vào cướp người!

Cái suy nghĩ này mới vừa nhú lên, đã thấy Diệp Lương Thần nổi giận đùng đùng đạp cửa mà ra, nhìn thấy Vu Hoan còn đứng ở ngoài tiểu lâu, Diệp Lương Thần đang tức giận liền ỉu xìu xuống.

"Ý, Diệp công tử, đi cùng nhau nha!" Vu Hoan nhìn thấy Diệp Lương Thần, vẻ mặt ngay lập tức hưng phấn.

Chỉ thiếu ở trên mặt viết mấy chữ to "không sai, ta chính là mơ ước Ly Hồn Thạch của ngươi, ngươi mau ngoan ngoãn giao ra đây" mà thôi.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now