Chương 157: Đông Phương Tú

1.6K 132 0
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Dung Chiêu như có dự tính từ trước, thời điểm Vu Hoan kéo mình, liền tạo cho bản thân một cái kết giới, linh lực của Bách Lý Hiên đụng vào trên kết giới, lập tức xoay một cái, hướng tới Tô Tú bên kia.

Tô Tú cách Khuyết Cửu có chút xa, hơn nữa đạo linh lực kia bị kết giới của Dung Chiêu bắn ngược lại, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, Tô Tú chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo linh lực kia chạy về phía mình.

Khi nàng cắn răng chịu đựng thì trước mặt đột nhiên tối sầm lại, hơi thở âm lãnh bao vây nàng, trên eo nhiều thêm một cánh tay, cả người đều ngã về phía sau, người ôm nàng cũng thuận thế đè nàng ở dưới.

"Hự..." Bóng người ở trên phát ra một tiếng kêu rên rất nhỏ.

Tô Tú lúc này mới nhìn thấy rõ, đè trên người mình là ai, sắc mặt lập tức khó coi.

Nàng đẩy thiếu niên kia ra, hoảng loạn lui về sau, kéo khoảng cách với hắn.

Giữa mày thiếu niên nhiễm lệ khí, ánh mắt nhìn Tô Tú như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta vậy!

"Công tử!" Người bên cạnh thiếu niên khẩn trương chạy đến, một người nâng thiếu niên dậy, người khác hướng về phía Bách Lý Hiên.

"Giết!"

Giọng nói của thiếu niên rơi xuống, người đối diện Bách Lý Hiên liền công kích, Bách Lý Hiên thật nghẹn khuất, ông ta căn bản không muốn động vào thiếu niên kia mà!

Hơn nữa... rõ ràng là do hắn ta xông lên, liên quan cái rắm gì đến ông ta hả?

Trong lòng nghẹn khuất như thế, nhưng chỉ có thể tránh những công kích của những người này, không phản kích cũng chỉ có chờ chết.

Bách Lý Hiên mấy tháng trời gần đây cũng không nhàn rỗi, thực lực đã đột phá thành Chuẩn Thánh sơ cấp, ông ta vốn tưởng rằng đối phó với những người này không cần dùng nhiều sức. Nhưng mà thời gian từng giây từng giây trôi qua, ông ta đã xuất hiện trạng thái kiệt sức, đối phương lại giống như được tiêm máu gà không ngừng xông đến.

Hơn nữa thân pháp thay đổi thất thưuòng, mỗi người đều là huấn luyện có tố chất cao thủ, người của ông ta đã ngã xuống không ít.

Bách Lý Hiên càng nhìn càng nóng vội, đây rốt cuộc là ai?

Còn Vu Hoan bên kia, cũng có người công kích. Hiển nhiên thiếu niên kia không có nói giết ai, bọn họ không phân biệt ai cứ công kích.

Tô Tú đứng vài bước xa thiếu niên, nhìn mấy người Vu Hoan, trên mặt có chút nôn nóng, nàng xê dịch lại gần thiếu niên, áp xuống tâm trạng bài xích, cắn môi nói: "Bọn họ là bạn của ta."

Thiếu niên được một nam nhân cao lớn đỡ, sắc mặt có chút trắng bệch, nhưng cặp mắt kia vẫn đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Tú, như là muốn từ trên người nàng nhìn ra đóa hoa vậy.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now