Chương 56: Mỹ nhân, chúng ta yêu nhau đi

2.2K 192 8
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Cửa hàng bán trang phục không lớn, nhưng bên trong y phục rất nhiều, Vu Hoan tùy tiện chọn một bộ nhìn thuận mắt, trực tiếp đổi luôn rồi mới đi ra.

Đối với kiểu dáng nàng không thể chọn được, mấu chốt là mặc để giữ ấm, bộ y phục nàng đang mặc trên người là bộ ấm áp nhất của cửa hàng này.

"Công tử, huynh đi chậm một chút, Phong Tuyết Thành cũng không biết sao lại thế này, lạnh như vậy..." Rèm cửa bị người ta đẩy ra, một thiếu niên tiến vào, vẻ mặt bất mãn.

"Ngươi ít nói vài câu đi, đã nhiều ngày Phong Tuyết Thành không yên ổn rồi." Ngoài cửa có một thân ảnh cao gầy chậm rãi đi vào.

Vu Hoan đang chuẩn bị ra cửa, lúc này có người tiến vào, nàng chỉ có thể đứng ở một bên, nghe được giọng nói, nàng hơi hơi ghé mắt...

Còn chưa kịp thấy rõ, Loli nào đó đã trực tiếp xông tới.

"Mỹ nhân, huynh thật xinh đẹp, chúng ta yêu nhau đi!"

Còn chưa cao đến hông người ta nên tiểu Loli liền ôm đùi đối phương, ngửa đầu, dùng đôi mắt ngập nước biểu đạt yêu thích của mình đối với mỹ nhân.

Vu Hoan đau đầu thở dài, đánh giá đối phương, trừ bỏ cấp bậc quần áo mặc trên người tương đối cao, Vu Hoan cũng không nhìn ra cái gì.

"Con cái nhà ai đây, mau thả công tử nhà ta ra." Thiếu niên đen mặt lôi Linh La ra.

"Còn nhỏ đã nói ra loại lời lẽ không biết xấu hổ này, thà trưởng thành còn đỡ, mau buông ra."

Vu Hoan gật đầu tỏ vẻ đồng tình, đúng vậy, không biết xấu hổ.

Nhưng mà tiểu Loli đã trưởng thành rồi!

Chỉ là... Ừm, hiện tại là một đứa bé...

"Ngươi làm gì, quỷ xấu xí, buông ta ra." Linh La buông một bàn tay liều mạng chụp đánh thiếu niên kia, một cái tay khác lại ôm đùi thiếu niên nọ vô cùng gắt gao.

Quỷ xấu xí thiếu niên: "..." Hắn tốt xấu gì cũng coi như là thiếu niên anh tuấn, lại bị một đứa trẻ con gọi là quỷ xấu xí, không thể nhịn được!

Vì thế một lớn một nhỏ bắt đầu lôi kéo nhau.

Vu Hoan có chút nhìn không nổi, nàng ghé mắt nhìn hai thanh kiếm trong lòng mình, vỗ nhẹ Thiên Khuyết Kiếm. Thiên Khuyết Kiếm run lên, không biết giao lưu gì với Kinh Tà Đao, sau đó hai thanh kiếm liền biến mất ở trong không khí.

Lực chú ý của mọi người đều ở trên người Linh La và vị thiếu niên kia, người duy nhất chú ý tới động tác của Vu Hoan chính là vị chủ nhân bị Linh La ôm đùi.

Đó là một nam tử cực kỳ trẻ tuổi, trên người mặc trang phục thêu hoa màu nguyệt bạch, bên hông đeo một miếng ngọc bội.

Mặt mày ôn hòa, khí chất ôn nhuận, như một thư sinh anh tài tuấn tú bước ra từ trong tranh.

Hắn thấy đứa nhỏ này là từ bên người thiếu nữ kia nhào đến, nhưng mà thiếu nữ kia như không quan tâm một chút nào, nhìn bên này như đang xem diễn.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now