Chương 62: Tuyệt đối là ngoài ý muốn

2.1K 210 10
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Giấc ngủ này Vu Hoan ngủ thật sự an ổn, khi tỉnh lại đã là buổi tối.

Nàng chống thân người ngồi dậy đánh giá bốn phía, bài trí rất đơn giản, chắc là khách điếm linh tinh nào đó.

Dung Chiêu khoanh tay đứng ở trước cửa sổ, trăng rằm treo ngoài cửa sổ, ánh sáng trong trẻo lạnh lẽo giống như ánh bạc mạ ở trên người hắn.

Tầm mắt Vu Hoan vừa mới tiếp xúc đến người hắn, hắn đã quay lại.

"Tỉnh?"

Vu Hoan gật gật đầu, từ trên giường ngồi dậy: "Đây là đâu?"

Phong Tuyết Thành bị oán khí bao phủ, đương nhiên không thể là ở trong Phong Tuyết Thành.

Dung Chiêu đi đến mép giường, đem áo choàng trong tay khoác lên người Vu Hoan, nhàn nhạt nói: "Từ An Thành."

Nhìn áo ngoài màu tím quen thuộc trên người, Vu Hoan có chút thất thần, không phải ở trên người Linh La sao?

"Ta bảo Linh La thay đổi đầu tóc nhan sắc."

Dung Chiêu thấy Vu Hoan bất động, lại cầm tay nàng, giúp nàng mặc vào.

"Nó chịu?" Loli chết tiệt kia lúc ấy còn không phải là chết cũng không muốn, vì vậy nàng mới đưa áo cho nó?

Thần sắc Dung Chiêu lạnh lùng, dùng ngữ khí khẳng định nói: "Ngươi biết nàng ta là ai đúng không."

"Ừm, biết." Vu Hoan gật đầu, không có một chút ý tứ dấu diếm nào.

Nàng cũng không định che dấu, chỉ là không ai hỏi, nàng cũng không thể ồn ào, "ta biết ngươi là ai, ngươi là ai" chứ?

"Ngươi có ý đồ với nó." Lại là câu khẳng định.

Trong lòng Dung Chiêu, lòng Vu Hoan có bao nhiêu lạnh nhạt, bao nhiêu ương ngạnh, hắn rất rõ ràng.

Nàng sẽ không để một kẻ lai lịch không rõ đi theo bên người mình, cũng sẽ không nhiều chuyện đi quản việc của một người xa lạ.

Nhưng mà, từ khi Linh La nói ra tên của mình, biểu hiện của Vu Hoan có chút không đúng, nàng như đang thử Linh La cái gì đó.

Mà lúc rời khỏi không gian kia, Vu Hoan rất rõ ràng đã có được đáp án mình muốn, cho nên nàng mới mang theo Linh La.

"Có nha, bằng không ta rảnh rỗi dắt theo làm gì?" Vu Hoan trợn trắng mắt, nhìn nàng như người rất nhàn rỗi sao?

Dung Chiêu nghẹn nghẹn, hắn còn tưởng rằng lần này Vu Hoan cũng sẽ dùng "liên quan cái rắm gì đến ngươi", "có quan hệ gì với ngươi sao?" linh tinh qua loa lấy lệ trả lời hắn, ai biết được nàng sẽ thừa nhận hào phóng như vậy.

"Ngươi..."

"Nếu ngươi muốn hỏi ta có mục đích gì, xin lỗi, cái này ngươi không thể biết được." Ít nhất, hiện tại không thể.

Dung Chiêu đen mặt, hắn đã nói nữ nhân này sao lại dễ nói chuyện như vậy, việc phía trước đều không quan trọng, cho nên nói cho hắn biết cũng không sao.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ