Chương 138: Muốn giúp ta giết Độ Sa

1.6K 136 4
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

"Ngươi nhìn nhầm rồi." Tô Sâm thu Định Linh Châu lại, ánh mắt nhu hòa nhìn Tô Ninh đang khiếp sợ, không biết đang nói cho Vu Hoan nghe hay giải thích cho Tô Ninh nghe: "Ninh Nhi xuất hiện đã mang theo Định Linh Châu, ta chưa từng nuôi dưỡng nó trên người Ninh Nhi."

Ánh mắt Vu Hoan nhanh chóng thay đổi: "Định Linh Châu không đợi trong không gian của Hạ Miểu Miểu thì không gian của nàng ta sẽ không có cách nào duy trì được, vì sao không gian đó không bị sụp đổ?"

Ngoại trừ năm viên Định Linh Châu của Sáng Thế Thần chống đỡ không gian này, thì các thế giới còn lại đều tự sinh ra Đinh Linh Châu chống đỡ.

Một khi Định Linh Châu của không gian đó biến mất, không gian đó chống đỡ không được bao lâu cũng sẽ biến mất theo.

Vì sao Tô Sâm cầm Định Linh Châu, nhưng không gian của Hạ Miểu Miểu lại bình yên vô sự?

Tô Sâm sờ sờ đầu Tô Ninh: "Ninh Nhi có thể mang theo Định Linh Châu đi vào, chỉ cần cách một đoạn thời gian làm Ninh Nhi ngủ say một khoảng thời gian nhất định là được.

Sắc mặt Tô Ninh trắng bệch, khó trách có thời điểm nàng ta cảm thấy ngủ một giấc thức dậy đều mệt mỏi.

Nếu nàng ta không phải cô nhi, thì nàng ta là cái gì?

Cùng với Định Linh Châu kia có quan hệ gì?

Vu Hoan chú ý đến biểu tình của Tô Ninh, nheo mắt lại: "Được, coi như lời ngươi nói là hợp lý, vậy thì ngươi muốn bắt ta và Dung Chiêu làm cái gì?" Rốt cuộc Tô Ninh tồn tại là cái dạng gì, nàng có chút khó hiểu.

Mang theo Định Linh Châu xuất hiện... đó là cái quỷ gì?

Tô Sâm cười khẽ: "Sức mạnh của Sáng Thế Chi Kiếm, ai cũng muốn có được nó."

"Đưa Định Linh Châu cho ta." Nàng mặc kệ Tô Sâm có mục đích gì, chỉ cần ra khỏi nơi này, nàng còn sợ cái rắm gì nữa?

Tô Sâm thở dài, tay áo màu trắng huy động một chút, ánh sáng xung quanh đột nhiên trút xuống tiến vào, nhà ở đơn sơ xuất hiện lại lần nữa, nàng cùng Dung Chiêu còn đứng bên cạnh cái bàn, trên là Tụ Hồn Đồ đã hoàn chỉnh.

Mà Tô Ninh cùng Yến Hồng Thiên không thấy đâu cả.

Tô Sâm đứng đối diện bọn họ.

Vu Hoan cảm nhận linh lực trong cơ thể, lại không còn sót lại chút gì, nàng quay đầu nhìn Dung Chiêu, Dung Chiêu nghiêm túc lắc đầu, thần lực trong cơ thể bị áp chế một phần ba.

"Ta sẽ đưa các ngươi ra ngoài, nhưng các ngươi phải giúp ta một việc." Tô Sâm thu lại Tụ Hồn Đồ, nói rất tùy ý.

Vu Hoan giữ chặt Dung Chiêu, lùi về sau mấy bước, đề phòng nhìn Tô Sâm: "Vì sao ta phải tin ngươi?"

Nàng tin người cũng không phải không có nhưng mà để nàng tin tưởng một người xa lạ, ha hả, uống lộn thuốc đi!

"Vậy các ngươi cũng đừng nghĩ được ra ngoài."

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now