Chương 99: Mỹ nhân chui qua lỗ chó

1.8K 150 6
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Vu Hoan rất muốn chọc mù hai mắt mình, nàng thấy được ngựa thần?

Một đám người phía trước năm mét đang cưỡi ngựa nhìn nàng với sự tò mò cộng thêm khinh thường, bên cạnh còn có một đám ăn xin, vừa gãi chân vừa móc mũi nhìn nàng chằm chằm, mùi hôi chua xông vào khoang mũi.

Vu Hoan cảm thấy dù nàng có giết chết tên biến thái thiết kế ra tòa đại điện cũng không thể làm dịu cơn tức trong lòng, nàng muốn nghiền xương hắn thành tro, hồn phi phách tán!!

Mẹ nó, ở sâu trong rừng rậm có một cái lỗ chó có thể chui ra phố xá sầm uất thì cũng thôi đi, còn đờ mờ bị nhiều người như vậy vây xem!

Không thể nhịn!

Dung Chiêu trong Thiên Khuyết Kiếm yên lặng khen ngợi hành vi khôn ngoan anh minh của mình.

Mặt Vu Hoan run rẩy vài cái, sau đó bình tĩnh bò dậy khỏi mặt đất, vô cùng ngạo mạn đối diện với đám người đang nhìn kia: "Nhìn gì mà nhìn? Chưa từng thấy mỹ nhân à?"

Bọn ăn xin: "..." Chưa từng thấy mỹ nhân chui qua lỗ chó bao giờ!

Quần chúng đối diện vây xem: "..." Chưa từng thấy mỹ nhân nào chui qua lỗ chó còn kiêu ngạo như vậy!

"Có trộm! Bắt lấy trộm!" Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào, Vu Hoan gần như là phản xạ có điều kiện, cất bước liền chạy.

Người dân xung quanh ầm ĩ một trận, thì ra là tên trộm, thói đời ngày nay sao vậy nhỉ? Lớn lên mặt mũi cũng không tồi, vì sao lại đi làm tên trộm chứ?

Vẫn là còn ban ngày ban mặt đó!

Chẳng lẽ trộm bây giờ đổi thành hoạt động ban ngày sao?

Vu Hoan chạy một quãng xa mới phát hiện có gì đó sai sai, nàng chạy cái con khỉ gì?

Cũng không phải nàng trộm mà!

Nghĩ đến đó, Vu Hoan quyết đoán dừng lại, thú nhỏ chạy phía sau Vu Hoan ngao ô một tiếng đâm sầm vào gót chân nàng, bang một cái ngã ngồi xuống đất, hoa mắt chóng mặt đong đưa thân thể.

Vu Hoan sờ sờ đầu, mê mang nhìn xung quanh, đây là đâu?

Ở đây thật sự xa lạ, nàng xác định nàng chưa từng đến, vừa rồi chạy trốn quá nhanh, đã quên nàng từ đâu chui ra.

Vu Hoan ão não xoay chuyển tại chỗ, nhìn thú nhỏ còn choáng váng bên chân, có chút cạn lời xách nó lên.

"Nếu không phải Linh La thích ngươi, thì còn lâu ông đây mới lười quản ngươi!"

Qua cầu rút ván!

Thú nhỏ rất ủy khuất, sao có thể đối xử với nó như vậy!

Vu Hoan đi đến nơi ít người, réo Dung Chiêu ra, Dung Chiêu vừa ra đến, Vu Hoan liền phát hiện trên khuôn mặt lạnh nhạt kia có hơi hơi thay đổi.

Lửa giận của Vu Hoan còn chưa đi xuống, cọ cọ có xu hướng xù lông, tên Kiếm Linh chết tiệt này còn dám chê cười ông!

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now