Chương 101: Thiếu gia, tiểu thư đang đợi Ngài

1.8K 152 10
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Vu Hoan đi đi dừng dừng, ước chừng khoảng hai tháng mới đến ngoài Thanh Phong Thành, Thanh Phong Thành hiện giờ cùng với trong ký ức của Vu Hoan có chỗ không giống nhau.

Vì sao sẽ nói như vậy?

Bởi vì xung quanh nó toàn là nước!

Không sai, tòa thành này bị nước bao vây mất rồi!

Đường vào Thanh Phong Thành chỉ có một, đó là ngồi thuyền.

Ngươi nói cưỡi thú?

Ha hả, trong thời đại người người ghen ghét ai có khế ước với linh thú, ở đâu ra linh thú cho ngươi ngồi?

Dung Chiêu nhận mệnh đưa linh thạch, nhận lấy thẻ bài cho phép ngồi lên thuyền.

Không sai, Thanh Phong Thành hố người đi vào là muốn lấy tiền, giá lại không thấp, một người thì thu một linh thạch trung phẩm.

Một linh thạch trung phẩm đủ cho một nhà ba người ăn uống không cần lo khoảng một tháng.

"Gian thương." Vu Hoan nhìn nhìn thẻ bài trong tay, vẻ mặt khinh thường.

Dung Chiêu không tỏ ý kiến, Thanh Phong Thành được xây trên nước, khẳng định là dùng trận pháp chống đỡ, mà rất nhiều trận pháp đều cần linh thạch để duy trì tốc độ hoạt động bình thường.

Thuyền cũng không lớn, liếc mắt một cái là có thể nhìn xong, ở đây cách Thanh Phong Thành cũng không xa, chỉ cần một khắc là có thể đến, cho nên thuyền rất đơn sơ, chỉ có hai cái sườn ghế.

Vu Hoan và Dung Chiêu mỗi người ngồi một góc, thú nhỏ đi vòng quanh bên chân nàng, liên tiếp chọc cho mấy thiếu nữ thường xuyên nhìn qua.

Có vẻ như đang nhìn thú nhỏ, dư quang lại dừng trên người Dung Chiêu.

Vu Hoan bĩu môi, ở trong mắt nàng ai cũng là người qua đường Giáp, thật không biết có cái gì đẹp.

Thời điểm rời thuyền, có hai thiếu nữ ngăn bọn họ lại, trong đó có một thiếu nữ mặc trang phục hồng phấn, e lệ ngượng ngùng nói: "Công tử là lần đầu tiên đến Thanh Phong Thành sao?"

"Đúng vậy, là lần đầu tiên." Vu Hoan ở bên cạnh chen vào nói: "Ngươi muốn giới thiệu Thanh Phong Thành cho bọn ta sao?"

Trong mắt thiếu nữ hồng phấn hiện lên tia khó chịu, nhưng vẫn dịu dàng nói với Dung Chiêu: "Nếu như công tử không chê, Ngưng Nhi đương nhiên nguyện ý."

Vu Hoan bị ăn bơ: "..." Chẳng lẽ ông ăn mặc giống nha hoàn lắm sao? Bị cho ăn bơ thành như vậy?

Thiếu nữ hồng phấn chờ mong lại khẩn trương chờ câu trả lời của Dung Chiêu.

Dung Chiêu mặt lạnh, không hề cảm tình mở miệng: "Ghét bỏ."

"Phốc!" Vu Hoan không nhịn được, phụt một tiếng bật cười.

"Ngươi cười cái gì?" Thiếu nữ áo xanh lục bên cạnh thiếu nữ hồng phấn hét to.

"Không." Vu Hoan nén cười, nhưng không có cách nào nín được: "Ha ha ha ha..."

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhWhere stories live. Discover now