Chương 148: Cản không được

1.7K 126 0
                                    

Edit: Nại Nại

(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Kỳ Tiễn hung hăn liếc xéo Kỳ Thụy một cái, Kỳ Thụy có chút không cam lòng trừng lại.

Lời hắn nói cũng là thật, ai biết tiểu yêu nữ này sẽ đưa ra yêu cầu gì.

Vu Hoan cười nhạo một tiếng, chậm rãi mở miệng: "Nếu Kỳ gia chủ có thành ý như vậy, ta đây liền không khách khí."

Kỳ Tiễn cau mày chờ Vu Hoan nói tiếp, nhưng không có, nàng nói tới đó liền dừng lại, hoàn toàn không có ý tứ muốn tiếp tục nói chuyện.

Kỳ Tiễn nghi hoặc, ngay cả Kỳ Thụy cũng nghi hoặc.

Vu Hoan dùng Thiên Khuyết Kiếm chọc xuống mặt đất, ở trong ánh mắt nghi hoặc của Kỳ Tiễn, đột nhiên ném Thiên Khuyết Kiếm đến Kỳ Thụy, tốc độ của Thiên Khuyết Kiếm không thể nghi ngờ, căn bản Kỳ Thụy trốn không được.

Trơ mắt nhìn Thiên Khuyết Kiếm hoàn toàn đi vào trong ngực mình, linh lực trong cơ thể tán loạn, chi khí tử vong nhanh chóng bao phủ hắn.

"Ngươi..." Kỳ Thụy che lại miệng vết thương, không thể tin tưởng phẫn nộ trừng mắt Vu Hoan.

Ánh sáng trong mắt dần dần tiêu tán, thân hình chậm rãi ngã xuống.

Thiên Khuyết Kiếm "ong" một tiếng run rẩy trên cơ thể của Kỳ Thụy, chà lau sạch sẽ máu tươi trên mũi kiếm trên người Kỳ Thụy, sau đó mới quay lại bên người Vu Hoan.

Vu Hoan nhếch miệng nhìn Kỳ Tiễn, lộ ra một hàm răng trắng, mười phần trào phúng: "Chuyện tính kế ta, dùng một mạng dằn đó trước đã, Kỳ gia chủ nghĩ như thế nào?"

Trong mắt Kỳ Tiễn tuy có phẫn nộ, nhưng không có thần sắc khổ sở mất đi người thân nên có, hắn phẫn nộ chỉ là do Vu Hoan làm trò trước mặt hắn giết chết Kỳ Thụy. Hắn không thích Kỳ Thụy là một chuyện, nhưng có người làm trò trước mặt hắn giết chết Kỳ Thụy, hắn lại không có năng lực phản đối lại là một chuyện khác.

"Được!" Kỳ Tiễn nghiến răng nghiến lợi nhả ra một chữ.

"Gia chủ!"

"Gia chủ!"

Người phía sau Kỳ Tiễn sôi nổi hét lớn.

Kỳ Tiễn âm trầm không lên tiếng, những người đó cũng là người hiểu được sắc mặt của người khác, thấy vậy đều ngậm miệng lại.

"Thật thích tinh thần dám chơi dám chịu này của Kỳ gia chủ."

Kỳ Tiễn: "..." Ai đờ mờ cần ngươi thích hả? Nếu không phải hiện tại hắn không thể trêu vào nha đầu nhà ngươi, hắn sẽ không nén giận như vậy!

"Ta đưa bọn họ đi, Kỳ gia chủ chắc không để ý chứ?" Vu Hoan chỉ mọi người phía sau đã xem đến phát ngốc, cười cười đến kiêu ngạo tùy ý.

"Vừa rồi trong điều kiện của chúng ta không có cái này." Kỳ Tiễn trầm giọng đáp, trong giọng nói ẩn ẩn có chút sát khí.

(Quyển 1) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhOnde histórias criam vida. Descubra agora