C32: Hồng môn yến (1)

271 14 0
                                    

Mặc dù Đại Đường vẫn có rất nhiều người không cam lòng, nhưng do bọn họ là một đoàn đội được huấn luyện hết sức nghiêm chỉnh. Tất cả đều nhanh chóng rút lui, ngay cả thi thể nằm trên đất cũng không chạy thi, mà chọn sống lại trong doanh địa, trực tiếp rời khỏi nơi nhiều thị phi này. Nhất thời xung quanh vắng lặng trở lại. Không lâu sau, Hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước nhao nhao sống lại tại chỗ, thất chủy bát thiệt (*bảy miệng tám lời) nghị luận việc hôm nay, chẳng qua phần lớn mọi người đều có cùng một cảm giác đối với công hội mình, chính là 'chỉ tiếc rèn sắt không thành thép'. Không ai oán trách Đại Đường thế này thế nọ, không khí cũng xem như hài hòa.

Trong lòng mọi người đều có một nghi vấn, tại sao Hắc Dạ Thanh Thiên bỗng nhiên rút lui? Rốt cuộc Diệp Từ đã nói gì với anh ta? Chỉ tiếc, không ai dám hỏi, bọn họ chỉ có thể thầm suy đoán trong lòng. Riêng mỗi Bạch Mạch không cần bận tậm những điều đó, sau khi sống lại, anh trực tiếp hỏi Diệp Từ: "Em và Hắc Dạ Thanh Thiên đã nói chuyện gì?"

"Không gì cả."

"Vậy sao anh ta tự dưng rút lui?"

Diệp Từ chuyển mắt nhìn gương mặt đầy tò mò của Bạch Mạch, thở dài một hơi: "Em nói với anh ta, em đã mời Lang Tộc giúp đỡ. " Dù Bạch Mạch không tin tưởng lắm, có điều lý do cô đưa ra không có chỗ khả nghi cả, nên đành phải tin.

Hai người trò chuyện một lúc, Diệp Từ định trở về Vịnh Kho Báu giao nhiệm vụ, sau đó logout đi ngủ. Bạch Mạch cũng biết mấy ngày nay cô chưa logout lần nào, nên không giữ cô lại nữa, dặn dò cô phải nghỉ ngơi cho tốt.

Cô vừa định rời đi, tin nhắn riêng của Lưu Sướng lại đến: "Tiểu Từ, buổi tối cậu rãnh không?"

Nghe Lưu Sướng hỏi, Diệp Từ liền biết cô ấy nhất định muốn hẹn gặp cô tối nay. Cười khổ, cô chỉ muốn logout nghỉ ngơi một chút thôi cũng chẳng được, không biết lại có chuyện gì xảy ra nữa?

"Có, có điều mấy ngày rồi mình chưa logout game, tính ngủ một lúc trước."

"Vậy cậu ăn cơm xong rồi hãy đi ngủ." Lưu Sướng thở dài một hơi, thật ra cô không muốn ép buộc người khác. Nhưng cô bị kẹp ở trung gian, không thể nào từ chối được, đành phải kể rõ ngọn nguồn: "Đổng Âm và Dịch Thương gọi điện thoại cho mình, hẹn hai chúng ta ra ngoài ăn cơm."

Diệp Từ nghe xong, hơi giật mình, sau đó cười lạnh nói: "Hẹn bọn mình ăn cơm, lại bảo cậu chuyển đạt, đều này có chút..."

"Tiểu Từ, không phải lúc trước cũng như thế à? Cậu cần gì phải so đo chứ?"

"Nếu là lúc trước mình không để ý việc này lắm, nhưng bây giờ lại khác, mình đột nhiên cảm thấy rất khó chịu."

Lưu Sướng tự nhiên biết ý tứ trong câu nói của Diệp Từ. Mấy ngày trước, Diệp Từ cầm video First kill đi đổi người, cô biết rõ việc đó, giờ cô càng hiểu vì sao trong lòng Diệp Từ tức giận. Cuối cùng không thể làm gì khác ngoài việc khuyên nhủ: "Bọn họ nói như vậy, nhất định vì không còn mặt mũi nào gặp cậu, cậu bỏ qua cho họ lần này đi. Hơn nữa, nói thế nào thì đây cũng chỉ là game thôi, đừng xem trọng như thế."

[Edit] Liệp giả thiên hạ _ Na Thì Yên HoaWhere stories live. Discover now