C48: Bạn bè

266 19 0
                                    

Diệp Từ ngây người, Bạch Mạch giật mình, còn Lưu Sướng đã đứng hình hoàn toàn, chỉ nhìn Đổng Âm chằm chằm, hệt như nhìn một người xa lạ.

Đổng Âm thấy Diệp Từ không nói chuyện, trộm liếc Dịch Thương, Dịch Thương cho cô gật đầu nhẹ người khác không dễ phát hiện ra. Đổng Âm thế này mới quay mặt lại, nhìn thẳng Diệp Từ, hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: "Bọn mình đã chuẩn bị rất lâu, thật sự chỉ kém chút xíu thôi, bọn mình đã đánh tới cửa Lão Nhất rồi. Diệp Từ, chỉ cần cậu chịu giúp bọn mình, chỉ cần có cậu, lần này Thiết Huyết Chiến Qua nhất định có thể lấy được first kill. Vì thế Từ à, cậu giúp lần này nữa, coi như giúp mình được không? Coi như cậu đang giúp mình với Dịch Thương vậy?"

Diệp Từ chỉ nhìn Đổng Âm, không nói lời nào, cũng không hành động gì, cô lẳng lặng ngồi ở đó, đôi con ngươi tối đen trầm tĩnh, nhìn không ra chút cảm xúc, càng nhìn không ra là buồn hay vui.

Đổng Âm nuốt một ngụm nước miếng, đứng dậy, bước nhanh tới bên người Diệp Từ, sau đó ngồi xuống, cầm chặt tay cô, chỉ là bàn tay Diệp Từ lạnh như băng khiến cô bị đau, cô rùng mình, ngẩng đầu nhìn gương mặt trắng nõn của Diệp Từ, hạ thấp giọng, nói: "Tiểu Từ, mình biết có nhiều việc Hà Tiêu giải quyết không ổn, mình biết Hà Tiêu đối xử với cậu không công bằng, mình cũng biết cậu chịu nhiều ủy khuất khi ở Thiết Huyết Chiến Qua. Nhưng Tiểu Từ, xem như mình cầu xin cậu, cậu biết mình ít khi cầu xin ai, giờ lại cầu cậu thế này, cậu giúp Hà Tiêu được không?"

"Vì sao?" Diệp Từ cứ im lặng nhìn Đổng Âm, qua thật lâu mới hé môi, thốt ra một câu nói lãnh đạm.

Đổng Âm dừng một chút, điều chỉnh cảm xúc xong, rồi nói: "Cụ thể là việc gì mình không rõ lắm, có điều mình biết nếu lần này Hà Tiêu không đạt được thành tích gì, địa vị của anh ấy sẽ bị ảnh hưởng nhất định." Nói đến chỗ này, Đổng Âm cắn cắn môi, như đã hạ một quyết định nào đó, cô tiếp tục hạ thấp giọng mình, nói: "Cậu, có lẽ cậu biết, trong nhà Hà Tiêu có... có... có rất nhiều tiền. Nhưng anh ấy không phải người thừa kế duy nhất, nếu, nếu......"

Đổng Âm nói đến đây, không hề nói tiếp nữa. Cô tin tưởng Diệp Từ hiểu được ý cô.

"Cậu, cậu hiểu được ý của mình chứ?"

Diệp Từ quả thật hiểu được, loại tranh đoạt quyển thừa kế kiểu này cũng chẳng hơn kém việc tranh ngôi hoàng đế như trong phim truyền hình là bao: "Hiểu."

"Kia...... Vậy cậu......" Nghe Diệp Từ nói vậy, Đổng Âm vui vẻ nhìn Diệp Từ. "Cậu đồng......"

Lời cô chưa dứt, đã thấy mày Diệp Từ nhíu lại, thản nhiên cười: "Có điều, liên quan tới mình sao?"

"Diệp Từ." Dịch Thương nghe thấy câu nói của Diệp Từ, nhíu mày, chuẩn bị nói gì đó, thấy Đổng Âm lắc đầu liên tục, đành thôi. Nhưng thật ra Bạch Mạch ngồi bên cạnh nhếch nhếch môi, rót đầy chén trà cho Dịch Thương, nói: "Người trẻ tuổi, nói chuyện làm việc không được xúc động."

Dịch Thương giương mắt trừng Bạch Mạch một cái, oán hận hừ một tiếng. Lưu Sướng tức giận đứng bật dậy, Bạch Mạch ngồi cạnh tóm lấy tay cô, xoay qua cười với cô: "Em cũng uống nhiều nước chút."

[Edit] Liệp giả thiên hạ _ Na Thì Yên HoaWhere stories live. Discover now