C98: Đánh cuộc (2)

198 7 0
                                    

Viết xong những lời này, Chân Thủy Vô Hương mới đột nhiên phát hiện mình rõ ràng đã đầy mặt đầy đầu đầy cổ mồ hôi, giống như vừa đi tắm hơi về, toàn thân đều là nước. Anh đóng diễn đàn lại, quả thực không dám xem lần thứ hai, hít thật sâu vài hơi, tỏ vẻ tâm tình vững vàng, tiếp tục câu cá.

Diệp Từ chỉ dùng đuôi mắt nhìn biểu lộ khiếp vía hãi hùng kia của Chân Thủy Vô Hương, khóe môi khẽ nhếch một chút, không nói gì. Kỳ thật, bây giờ cô nhìn Chân Thủy Vô Hương, thật giống như nhìn thấy bản thân mình trước kia. Mọi người đều như vậy, khi quá để ý đến một việc, thường thường sẽ vứt bỏ nhiều thứ hơn, thật giống như cô ở kiếp trước, quá chấp nhất những thứ danh lợi kia, cuối cùng lại ngay cả tính mệnh cũng vứt bỏ.

Chỉ có điều loại chuyện này, cho dù đem nói ra, người khác cũng không hiểu, bởi vì, loại sự tình này, nhất định phải là người đã từng trải qua, mới có thể chính thức hiểu được điều gì là trọng yếu, cái gì là có thể bỏ qua. Cô chỉ hy vọng, trải qua việc này, Chân Thủy Vô Hương cũng có thể giống như cô, có thể hiểu được trên đời còn rất nhiều thứ đáng quý, không cần phải một mực chấp niệm những gì đã qua. Nếu không sẽ giống như cô, hao phí tâm tư để đoạt về một cái xác không hồn, không nên như vậy.

Thời gian giống như dừng lại, toàn bộ trong thiên địa chỉ hai người đang tâm bình khí hòa câu cá này. Thỉnh thoảng có gió thổi qua, mang theo một chút vị tanh mặn của biển cả, phả vào người tạo thành một loại cảm giác thoải mái nói không nên lời, Diệp Từ hít một hơi thật sâu, thật tâm cảm thấy cuộc sống đẹp như vậy thật là tốt.

Bất quá, Chân Thủy Vô Hương lại không thích ý được như Diệp Từ, tâm của anh vẫn đang treo lơ lửng. Hiện tại anh đang ngóng chờ Guild mình sẽ có ai nói cái gì đó, nhưng lại sợ họ sẽ nói cái gì đó, loại dày vò này, không phải người bình thường có thể thừa nhận. Giống như là đem một con cá đặt giữa hai cái lò nướng, khiến cho người ta căn bản không biết nên chọn bên nào, không thể ngồi yên được.

Thời gian nhàn nhã thích ý như vậy đại khái đã qua nửa giờ, Chân Thủy Vô Hương nhận được mật ngữ đầu tiên. Người gửi là chủ Guild, đồng thời cũng là Quân Tự Cố Hương Đến thân nhất với anh gửi tới, "Chân Thủy, cậu đang làm gì đó?"

Thời điểm nhận được mật ngữ này, Chân Thủy Vô Hương cảm thấy trái tim của mình cũng đã treo lên cổ họng rồi, thậm chí hô hấp cũng trở thành một vấn đề. Anh vội vàng ngẩng đầu lên, hít sâu vài hơi, khiến cho tâm tình của mình ổn định một chút, lúc này mới giả bộ như không có chuyện gì trả lời: "Tớ đang câu cá, làm sao vậy? Guild có chuyện gì không?"

Quân Tự Cố Hương Đến dừng vài giây đồng hồ, sau đó mới lại không chút hoang mang nói: "Cậu đang câu cá sao? Thật đúng là tự tại. Cậu đang câu cá ở đâu, câu một mình sao?"

Chân Thủy Vô Hương nhìn những lời Quân tự Cố Hương Đến, trong nội tâm không biết là tư vị gì, nói không nên lời, trống rỗng."Ở gần Vịnh Bảo Tàng, không phải một mình." Kỳ thực hiện tại anh đã có chút hối hận, nếu như không có vụ cá cược này, có lẽ anh cũng sẽ không cảm thấy khó chịu như vậy?

"Còn có ai à?"
"Người quen, vừa vặn gặp phải, liền câu cá cùng một chỗ." Chân Thủy Vô Hương cảm giác những gì mình đang nói đều là sự thật, trên thực tế, xác thực là nói thật. Chỉ là, anh không biết, có đôi khi nói thật như vậy, đối phương cũng không tin rằng đó là sự thật.

[Edit] Liệp giả thiên hạ _ Na Thì Yên HoaTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang