Chương 3. Chuẩn Bị

1.5K 180 29
                                    

Việt Phóng tỉnh dậy ở trên giường.

Lại là mơ nữa à?

Anh lại mơ thấy cậu một lần nữa ư?

"Lại nữa...khốn kiếp!"

Phóng trong cơn giận lẫn đau buồn nắm chặt bàn tay lại, nhận ra có gì đó đang nằm trong lòng bàn tay mình. Anh chậm rãi mở các ngón tay ra, bất ngờ khi nhìn thấy một chiếc ghim cài áo hình ngôi sao.

"!!!"

Đây là chiếc ghim cài áo mà Vietnam rất thích, nhưng theo anh nhớ cậu đã làm mất từ lâu rồi mà?

"Sao nó lại...ở đây...nó...nó không phải mơ..."

Anh còn nhớ rõ, đó chỉ là một chiếc ghim anh nhìn rất thích mắt, nên thuận tay mua về tặng cậu. Lần đó cậu chỉ mới 10 tuổi, cậu cực kỳ thích nó mà cười rất vui vẻ. Nụ cười trẻ thơ của cậu là thứ mà Phóng muốn bảo vệ.

Hai tay anh giữ lấy chiếc ghim áp vào lồng ngực không kiềm nổi xúc động:

"Em vẫn ở đây phải không? Vietnam? Em vẫn còn ở cạnh anh đúng không?"

Anh không hiểu tại sao cậu lại không trực tiếp gặp mặt anh, tại sao lại nhanh chóng rời đi, nhưng như vậy là đủ rồi.

Hẳn là cậu ở lại thế gian này để lặng lẽ  nhìn ngắm mọi người chăng?

Chắc chắn cậu đã ở lại đến cùng để chứng kiến kết cục của tất cả những bọn khốn đó!

___________________________

Những ngày sau đó, tinh thần của Việt Phóng phấn chấn hẳn lên. Còn cậu thì ở tạm phòng của một quân lính xui xẻo nào đó. Cậu có lẽ sẽ đăng kí tạm trú lâu dài ở đây với thân phận người lính này. Cậu chuẩn bị vô cùng hoàn hảo, phấn che loại không trôi đắp lên cả cơ thể cậu, để chắc ăn, cậu còn dùng sơn che hết tất cả những vết sẹo và dấu ấn Cộng Sản trên ngực.

Lộ thế đ*o nào được.

Chuẩn bị kĩ quá mà.

Vietminh: /Nhưng mà anh...đây là phân khu quân sự thuộc quản lí của anh Phóng, anh cố ý hả?/

"Sau này chuyện quan sát, theo dõi và thu thập thông tin ở căn cứ giao cho em đấy Minh." Cậu lập tức lảng sang vấn đề khác.

Vietminh: /Vâng. Cứ tin ở em/

Đông Lào bắt đầu giãy nãy lên: /Để em đi!!/

"Không."

/Đi mà!! Anh không tin tưởng em à!?/

"Anh còn nhớ có lần em quậy nát bữa tiệc China mời anh."

Ừ, Đông Lào nó ít có quậy phá lắm. Kiểu:

Thằng bé ở nhà ngoan lắm, nhưng nó ít khi ở nhà.

/Vì thằng đó xứng đáng!!!/

"..." Đó là lí do cậu không muốn giao việc cho Đông Lào.

Vì Nhiệt Tình cộng với Ngu Dốt bằng Siêu Cấp Phá Hoại.

Thế nên: Nghiệp nó tạo, cậu gánh.

Sắp tới, có một cuộc họp với phe tư bản, lần này NK, Russia và Việt Phóng được giao đi. Vietminh đem thông tin này nói cho Vietnam.

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnWhere stories live. Discover now