Chương 35. Tranh Cãi

898 131 23
                                    

Hôm đó là một ngày rất đẹp trời để những thứ tồi tệ xảy ra.

Cậu đã nhận được tin dữ: Việt Phóng đã bị bắt.

Đó là quân phát xít Nhật, và theo nguồn tin mật thì do có nội gián, vị trí của Phóng bị tiết lộ, anh ấy bị họ bắt được dễ dàng, đây là thông tin mà Laos có.

"Không thể nào...cậu nói dối!!!"

"Chuyện đó đã xảy ra rồi, Vietnam cậu đừng quá..."

Laos khi cho cậu biết tin này cũng có tâm trạng giống như cậu vậy.

"Vietnam, đừng quá kích động." Y nói - "Ta sẽ nhanh chóng điều động người giải cứu cậu ta."

"Nhưng...Bo— thưa ngài..."

Cậu nghiến chặt răng, bàn tay nắm chặt lại đến độ móng tay bấm vào da thịt, cậu không chấp nhận chuyện này.

Không ai được phép động vào và làm tổn hại người thân của cậu!!!

"Cậu bình tĩnh đi..." Cuba lo lắng.

"Cậu kêu tôi sao mà bình tĩnh!??"

Trước khi cậu không khống chế được bản thân mà giận đến bật khóc, lập tức xin phép rời đi.

Những người còn lại chỉ biết nhìn nhau.

"Có ai biết quan hệ giữa Việt Phóng và Vietnam là gì không? Tôi thấy anh ta có vẻ rất...?" Russia hỏi.

"Không biết. Tôi chưa bao giờ thấy tên đó trước đây." Gã đáp.

Ai biết có phải là diễn không, gã vẫn chưa có chút tin tưởng nào với cậu cả.

Laos tiếp chuyện: "Tôi thấy họ khá thân".

Cả NK cũng chen vào: "Không giống kiểu thân thiết bình thường lắm."

Một câu chuyện mờ mịt, không đầu không đuôi. Ussr nhanh chóng cho họ giải tán, trước khi họ đặt ra những giả thuyết khiến chuyện thêm rối nữa.

China thì lại có quyết định của riêng mình. Gã đến thẳng phòng của cậu. Gã quyết định rồi, phải giải quyết rõ ràng.

Ở chỗ của cậu:

Ukraina: "Anh đừng vậy nữa mà..."

Cậu nghe lời của nó thì càng phát bực: "Kệ anh! Em bảo vệ được Belarus thì nói làm gì!? Giả sử người bị bắt đi là em ấy thì chắc em bình tĩnh hơn anh sao??"

Ukraina: "..."

Lúc không biết làm sao, China đột ngột xông vào phòng, trừng mắt nhìn cậu:

"Ukraina, cút. Ta có chuyện cần nói với ngươi đấy."

Hay lắm, cậu đang khó chịu thì có đứa đến kiếm chuyện. Nhìn China có vẻ không định uống trà đàm đạo với cậu đâu nhỉ?

Ukraina quay sang nhìn cậu, cậu gật đầu, để nó rời đi. Ngay lập tức, gã lao đến trước mặt, nắm chặt lấy cổ áo cậu mà chất vấn:

"Nói!! Ngươi là gián điệp phải không!??"

"Ngươi bị điên hả Tàu Khựa???"

"Ta không biết sao ngươi có được cái dấu Cộng Sản ấy, nhưng ngươi vừa đến vài hôm thì Phóng gặp nạn, ngươi chắc chắn là tình báo của bọn chúng!!!"

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ