Chương 26. Tình Thân

1.1K 154 10
                                    

America sắp đem cậu ra dùng rồi.

Thôi thì...rời khỏi đây thôi.

"SK, tôi đi đây."

"A hả? Đi đâu?"

"Rời khỏi đây."

"...đùa nhau à?"

Anh ngớ người nhìn cậu, còn cậu thì cứ thản nhiên như thế. Dĩ nhiên là cậu đến thông báo một tiếng thôi, chứ ai mà ngăn được cậu.

"Lần này tôi sẽ tự đi, không cần cậu lo đâu. Cậu chỉ cần làm ngơ tôi là được rồi."

SK nhất thời chưa kịp hiểu, cậu nói ra những lời nhẹ tênh, rồi mở cửa sổ ra, đặt chân lên bệ cửa, lúc này anh giật mình hét lớn:

"A!? Nguy hiểm đó!?"

Thái độ cậu bình tĩnh đến lạ thường, giờ thì anh đã hiểu những gì cậu nói là nghiêm túc rồi. Nhưng canh chừng cậu là nhiệm vụ gã giao cho SK, không thể làm trái được.

"Này—không được!! Cậu không được đi, Amer—"

"Có một chuyện liên quan đến NK cậu phải biết đó."

"Chuyện gì?"

"Sau khi rời khỏi đây, đến lúc thích hợp sẽ cho cậu biết."

Anh khựng lại. Đôi tay nắm chặt lại, rồi cũng buông thõng ra, thở dài một hơi:

"Không lừa tôi đúng không?"

"Ừm. Không lừa đâu."

Thôi để kệ vậy. Dù sao anh cũng không có hứng thú gì với việc giữ cậu lại. Cậu vẫn mỉm cười niềm nở, nhưng có một cảm giác rất khác, vì cậu không bận tâm việc diễn kịch nữa rồi, SK có một cảm giác xa lạ, thứ cảm giác rằng cho dù cố cũng không cản được cậu ta đâu.

"Vậy...anh định làm gì đây anh Việt Hòa?"

Cậu cất lời, sau cửa phát ra tiếng động, kẻ núp phía sau miễn cưỡng bước ra, đối mặt với cậu.

"Anh sẽ báo với America à?"

"Không...anh..."

"Vậy thì tốt." Cậu cong khóe, nở một nụ cười hài lòng.

Không uổng công nửa tháng nay tốn hơi sức, không ngừng lay động tâm can anh ta. Mỗi ngày nói một chút, thi thoảng cho anh ta nhìn lại dáng vẻ của đứa em trai đã khuất, cậu sẽ bắt chước bản thân mình trước đây, làm từng hành động, thói quen, cử chỉ, để anh ta phải ngập tràn trong tội lỗi, giết chết cái ngu ngốc của anh ta.

Cuối cùng vẫn là chỉ cho Việt Hòa thấy America đang lợi dụng anh ta, cái tương lai tốt đẹp mà gã vẽ ra đều là ảo tưởng, đều là giả tạo.

"Còn một chuyện tôi muốn nhờ anh. Làm nội gián cho tôi nhá!"

"Cái—!?"

SK chưa hiểu cậu đang nói gì thì đã thấy Việt Hòa gật đầu.

"???"

"Em chuẩn bị đi đây. Vì thế anh nhanh lên, đem mấy thứ tài liệu mật mà dùng được ấy, copy một bản rồi...đi cùng em! À sẵn tiện thì anh dùng xe của anh đi, hoặc trực thăng, gì cũng được, nhanh lên nhé."

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnDonde viven las historias. Descúbrelo ahora