Chương 94. Daniel (2)

439 79 11
                                    

Ta không hiểu.

251: [Tôi cũng không chắc lắm. Để tôi thử trực tiếp xâm nhập vào tâm trí cậu ta xem.]

251: [Ơ? Bức tường... Lửa? Ơ?]

?

251: [Tôi hiểu đại khái rồi. Ngài có muốn tôi tiếp tục không? Tôi sẽ giải thích sau.]

Ừ.

"Ừm... đôi mắt của Daniel, vừa có nét trong trẻo và sáng, nhưng lại vừa có chút sắc sảo, về phần này tôi đoán có lẽ Daniel là người Nhật." Cuba sau một hồi suy nghĩ cũng đã đưa ra quyết định cuối cùng.

"Còn mỗi cậu thôi Vietnam. Đoán đi." Laos hối thúc.

251: [Đã có thông tin. Quốc tịch còn lại của Daniel là Việt Nam.]

Nghe đến thế, Vietnam cười nhẹ, thầm đắc ý, trò này cậu thắng chắc rồi, ngày hôm nay người cạnh Boss sẽ là cậu.

"Tôi không rành rõi việc phân tích ngoại hình hay ngũ quan của người khác cho lắm, tôi đoán bừa vậy, là quốc tịch Việt."

Vietminh: /Em chưa từng thấy ai giả trân như anh./

Quá khen.

Ngay sau khi lựa chọn của mỗi người đều được quyết định, họ gọi ngay cho America.

"Hửm? Tên cấp dưới của quý ngài cộng sản kia có việc gì gọi cho tôi đây thế?"

Như mọi khi, America cực kì cao ngạo.

"Đừng nói nhiều. Ta muốn biết một chuyện, cái tên nhiếp ảnh gia đáng ghét kia, quốc tịch gốc Á của tên đó là gì?" NK nói.

"Hả? Tên nào cơ?"

"Cái tên đi theo ngươi nhưng vẫn còn ở đây đấy."

"Không? Mấy người có nhầm lẫn gì à? Ta làm gì có đem theo tên nhiếp ảnh gia nào?" America khó hiểu thật sự, bọn họ đang nói cái gì thế?

"Khỏi giả vờ."

Những lời đối đáp sau đó, đều là America phủ nhận việc có bất kì ai tên Daniel đi theo mình. Nhìn tên nổi loạn này tùy ý thế thôi, nhưng anh ta luôn nhớ tên toàn bộ những kẻ ở cạnh mình.

Dĩ nhiên là không ai tin lời của America, và cuộc gọi dập trước khi họ cãi nhau với tên này.

"Thế để tôi đi hỏi trực tiếp vậy." Laos lên tiếng xoa dịu mọi người đang khó chịu với sự phủ nhận mà đếch ai tin đấy.

Đáp án cuối cùng, Daniel thật sự là mang quốc tịch Việt Nam.

"Hah, nữ thần may mắn mỉm cười với tôi rồi. Vậy tôi đi đây." Cậu vui vẻ đi đến thứ chiến thắng và nhận lấy thứ phần thưởng là ở cạnh y.

Trên đường đi, 251 cho cậu biết: [ Tôi có một số cách để kiểm tra một ai đó có nói dối hay không. Vừa rồi America không nói dối. America không hề biết Daniel. Còn việc thứ hai, lúc tôi xâm nhập vào tâm trí đối tượng đã gặp phải bức tường lửa. Nên tôi đặt giả thiết, America thật sự nói thật, vậy tại sao Daniel có thể đi theo mà không bị phát hiện? Có một loại vật phẩm hỗ trợ khiến bản thân người dùng không phải tàng hình, mà là mất đi sự hiện diện trong mắt một số người nhất định, điều này cũng giải thích...]

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnWhere stories live. Discover now