Chương 59. Chạm Trán

728 107 23
                                    

Như mọi lần, họ có một cuộc họp với đại diện phe Tư Bản.

Lần nào cũng như lần nấy, America luôn đến trễ nhất, SK chờ quá lâu nên ngủ gục tại chỗ, Việt Hòa thắc mắc gã đang ở chỗ quái nào rồi, còn NK thì hỏi tại sao Hòa không đi cùng gã.

Cậu bắt đầu ngáp dài, chờ tên đó buồn ngủ thật sự.

RẦM!!!

America mở cửa ra một cách bạo lực, cười tươi nhìn bọn họ, nhưng nụ cười thiện chí giả tạo ấy nuốt thật sự không trôi.

"Hey, chào buổi sáng. Đợi tôi lâu chưa?"

"Ngươi sợ cánh cửa không bị hỏng à? Không thể đi vào một cách bình thường hay sao?" Russia lạnh giọng, lườm gã.

"Con gấu nhỏ xù lông thế này là thấy khó chịu sao? Ấy chết, ta cứ thích thế đấy!"

Russia dặn lòng không được đánh cái tên đáng ghét trước mắt.

Cậu chống cằm, ngán ngẩm nhìn họ. Với thái độ bất hợp tác vì lợi ích đôi bên, cuộc bàn luận rồi sẽ lại kéo dài cả tiếng đồng hồ, cậu cảm thấy hơi buồn ngủ.

Gã nhìn thấy cậu, hơi ngạc nhiên: "Vietnam? Nghe nói cậu đổi phe, ra là thật nhỉ?" Gã cười nhếch mép.

Cậu nghe đến cái từ "đổi phe" đáng nguyền rủa ấy giật mình, đưa mắt lườm gã, bàn tay theo thói quen đặt trên bàn họp, cách một khoảng tay để không làm ra bất cứ hành vi manh động nào.

Đông Lào thì thầm với Minh: /Hình như ảnh sắp lật bàn á?/

"Mặc xác tôi."

America rõ là cố ý chọc ngoáy cậu. Bộ hết đối tượng nhắm vào hay sao!?

Gã thấy phản ứng tức giận, mỉm cười hài lòng. Gã rất muốn làm tới chứ, nhưng lần này thì không phải.

"Chúng ta vào chuyện chính đi."

Cậu hơi ngạc nhiên, bình thường toàn là Russia nói câu này trước, nhưng lần này lại là America?

"Tất cả các điều khoản đều được thông qua!"

"???"

Cậu ngớ người nhìn gã. Có chuyện ngon ăn thế sao??

Những người còn lại kể cả người cùng phe với America cũng không tin được gã sẽ nói thế.

"Tuy nhiên, có một điều kiện."

"..." Biết ngay là không có chuyện ngon ăn thế mà, nhưng ít nhất cũng tốt hơn mọi lần.

"Cứ nói." Russia đáp.

"Biết cô nàng tóc vàng mắt xanh, cấp dưới của France không? Cô ta bị Nazi bắt rồi, việc duy nhất phải làm là cứu cô ta. Chỉ vậy thôi, đơn giản đúng không?"

"Thấy đơn giản quá thì ngươi tự đi mà cứu." Russia đáp trả.

"Khoan đã, chị ấy bị bắt!?" Cậu đứng bật dậy mà hỏi.

Vietminh giật mình nhớ ra chuyện này: /A chết, em quên kể anh chuyện này.../

NK khoanh tay, lạnh lùng nhìn America: "Ngươi có mục đích gì? Nếu chỉ vì một kẻ gần như không có giá trị mà chịu kết thúc chuyện này đơn giản như thế?"

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã Đếnحيث تعيش القصص. اكتشف الآن