Chương 113.1: Chủ Nhân Hồng Ky-Dylan

376 65 12
                                    

Vietnam đang gặp một chút rắc rối,

Cái thằng đầu b**i tóc đỏ sậm ất ơ này đang tấn công cậu.

"Này, đứng yên đi chứ? Sao lại né?"

"..." Bà nội cha nó.

Thanh niên kia trên tay cầm chiếc lưỡi hái hai đầu, cách anh ta xoay tròn tạo ra đòn tấn công khép kín mở rộng khoảng cách tạo sát thương, vô cùng chuyên nghiệp. Đây có vẻ là vũ khí chuyên dụng của anh ta, một loại vũ khí vô cùng khó đối phó.

Mới sơ suất một chút trên tay Vietnam đã có hai vết cắt.

Với cách tấn công chủ đạo vô cùng mạnh và dồn dập này, chắc là quen với việc dồn người khác vào chỗ chết mà không kịp nhắm mắt đây mà.

"Ta có một câu hỏi, ta đã làm gì để bị ngươi kiếm chuyện chứ?"

"Kiếm chuyện ư? Hah, ta đang giết ngươi đó."

Đông Lào: "Anh, cái thằng này em từng thấy rồi, nó là đứng đầu của Hồng Kỳ, theo những thông tin Daniel đưa cho em."

"Hồng Kỳ?" Cơ mà tại sao Daniel lại cho Đông Lào biết mà không phải cậu?

"Vinh dự cho tôi quá, ngài Xích Ma. Nhưng tại sao ngài lại về phe của tên khốn kia?"

"Ta không theo phe anh trai, không lẽ theo phe ngươi à?"

"Ngươi tên gì?" Cậu hỏi.

"Dylan."

Theo những gì Daniel cho cậu biết, hình như kẻ đứng đầu Hồng Kỳ là người giết được 8 Quốc Kỳ thì phải. Giờ không có thời gian quan tâm tại sao một nhân loại như Dylan lại có thể giết nhiều Quốc Kỳ như thế, nhưng việc này cũng đáng ngại đấy.

Nhìn vào thể lực vượt trội và thái độ tự tin đó thì chắc là kèo này không giòn rồi.

"Dylan! Không dừng lại nói chuyện chút được à?"

"Không. Loại như ngươi chém bỏ cho gọn. À, nếu ngươi thắc mắc lí do tại sao ta lại muốn ngươi chết thì nó đơn giản cực kì."

Mũi chiếc lưỡi hái suýt nữa chạm đến mắt Vietnam, đâm thẳng vào hốc mắt cậu rồi. Dylan dừng tay lại, bàn tay vuốt ngược mái tóc, hất cằm đắc ý nhìn cậu.

"Vì ngươi đáng chết. Hoặc vì ta ghét ngươi." Loại nuôi ra được một con quỷ thì đã đáng ghét và đáng chết rồi. Không cần quan tâm người trước mặt là loại người gì, chỉ biết là đáng chết.

Anh ta chợt nhận ra một chuyện, Xích Ma vừa nhắc đến cái tên Daniel.

"Tại sao các ngươi biết cái thằng đó? Không lẽ ngươi..."

"Ta không biết mối quan hệ của hai người các ngươi là gì, chỉ là trước đây một người tên Daniel đột nhiên xuất hiện rồi bảo ta hãy thận trọng mà thôi."

Nếu anh ta nghi ngờ Vietnam là một người không thuộc về thế giới này, giống anh ta, chắc Dylan sẽ giết cậu không cần khoan nhượng.

Còn về mối quan hệ ư? Một bên là chủ nhân Hồng Kỳ, một bên là chủ nhân Lam Kỳ, dĩ nhiên là như nước với lửa.

Daniel thường cười chê Dylan có xu hướng bạo lực, không biết suy nghĩ. Nực cười! Một kẻ rác rưởi khốn kiếp như Vietnam kia, vậy mà Daniel vẫn bao biện với lòng tin rằng Vietnam không hề biết bản chất thật cùa SO.

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ