Chương 117. Nhật Kí (1)

325 60 14
                                    

Đây là ngày thứ năm kể từ khi Third Reich ở đây.

Toàn bộ sự chú ý của NK rơi vào quyển sổ đen A4 trên tay gã ta.

Chuyện này không đúng chút nào. Third Reich thừa nhận đây là đồ của gã. Rõ ràng bản thân anh luôn quan sát rất kĩ, từ đầu đến cuối gã chưa từng có thứ gì giữ trên người, giờ lại xuất hiện một quyển sổ?

"Đưa cho ta. Ta phải kiểm tra nó."

"Ta từ chối."

"Ngươi không có quyền từ chối."

"Cậu đang xâm phạm quyền riêng tư của ta. Ai cho cậu quyền động vào đồ của ta?"

Quyển sổ mới lật được tấm bìa Third Reich đã đóng lại, rồi đưa mắt nhìn NK.

"Ngươi là tù nhân. Ngươi nên xem lại chính mình đi."

"Ta không phải tù nhân, cậu tự xem lại các cậu thì hơn đấy. Hai từ đó chỉ là trên danh nghĩa."

Nhận thấy NK muốn cướp lấy đồ của mình, gã cầm quyển sổ lên, giấu ra sau lưng: "Trên thực tế, ta đã làm gì? Không gì cả. Ta là người dưới trướng Nazi? Càng không. Ta có can thiệp gì đến các người? Không nốt. Vì thế ngay từ đầu, các người không giam giữ một tù nhân, mà là đang bắt người và giam giữ trái phép."

"Chuyện đó còn có nghĩa lí gì lúc này à? Tại sao ta không thể kiểm tra đồ của một kẻ như ngươi. Không phải tù nhân thì cũng là tội nhân. "

"Vậy sao? Cậu có muốn ta đọc hiến pháp quốc tế cho nghe không? Hay là muốn sửa luật?"

NK đi đến gần gã lập tức ý thức mà lùi lại, bàn tay anh ta vươn đến lập tức bị Third Reich hất mạnh ra, thái độ bình tĩnh của gã vẫn thế: "Đừng ép ta."

"Vậy ngươi làm được gì ta chứ?"

Tên ranh chết tiệt trước mắt, nếu bị cưỡng chế lấy nó đi thì lúc này gã cũng chẳng làm được gì, thể lực của gã không phải loại có thể đối đầu kẻ như NK. Không thể chơi lại cái kẻ trước mặt rồi.

Hết cách, Third Reich lấy một hơi sâu:

"Cậu có tin ta không cần bất kì phương tiện liên lạc nào cũng có thể cho Nazi biết ta đang ở đây không? À không, nói thế không đúng, về chuyện đó, cậu còn rõ hơn ta mà nhỉ?"

Third Reich đã biết một bí mật của NK, là vô tình biết thôi, nhưng không ngờ lại phải lật bài ngửa nhanh đến thế.

Nghe đến đấy, NK khựng lại một chút. Ý của gã nói về bản thân, đã quá rõ rồi. Không ai hiểu rõ việc giao tiếp với một người mà không cần thông qua bất kì phương thức thực nào hơn anh cả. Chuyện anh giấu kín, việc anh ta thường nói chuyện với cái thằng em trời đánh của mình thông qua... Thần Giao Cách Cảm.

Nhưng NK không chịu thua ở đây được: "Ngươi sẽ không làm thế đâu. Ngươi đã bảo chỉ cần Nazi biết, hắn sẽ giết ngươi."

"Thì đồng quy vô tận thôi. Ta có thể chết, còn chủ của các người có thể gặp rắc rối lớn. Một sự cân bằng hoàn hảo."

Tên này điên rồi - NK thầm nghĩ.

"Chỉ là một quyển sổ thôi mà? Không thể cho ta kiểm tra hay sao? Không lẽ ngươi giấu bí mật nào à?"

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnDonde viven las historias. Descúbrelo ahora