Chương 182. Nỗ Lực Vô Nghĩa

202 34 28
                                    

Nói ra thì Russia rất may mắn.

Nếu như Ussr không xuất hiện thì con mắt của anh ta giờ phải nằm trong lòng bàn tay hắn.

"Ngươi dám ra tay ngay ở đây, với con trai của ta? Ngươi hay lắm." Ussr gằn giọng.

"Ngươi không dạy được con ngươi, ta chỉ thay ngươi dạy dỗ lại nó. Cái tính nết đó của nó thật giống ngươi làm sao."

Nazi vẫn còn rất ghim thù xưa. Hắn nhớ như in cái lần đầu tiên và cũng là đau nhất cuộc đời, hắn bị cái bản mặt đó lừa gạt. Hắn dù có khả năng nhìn người tốt đến đâu thì vẫn không thể như Third Reich, biết rõ mỗi câu dối gạt, lừa đảo. Hắn vẫn bị Ussr lừa mất một lần.

Y đã giết chết người phụ tá của hắn vào 16 năm trước.

Để trả thù, hắn móc đi một con mắt của y 2 năm sau đó.

Và giờ đứa con trai ngoan kia dám động vào Third Reich.

Tốt lắm, đúng là hổ phụ sinh hổ tử. Vẫn là cái mánh giết người không phải bẩn tay.

"Xem như hôm nay ta sẽ tha cho nó một lần. Ngươi nên dạy lại con ngươi, nếu dám để nó có hành vi đó thêm một lần nào nữa, ta sẽ móc sạch hai con mắt trơ tráo của nó đem làm tiêu bản!" Hắn cảnh cáo.

"Ngươi thử động vào con trai ta lần nữa xem! Ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!!!"

Mãi sau khi Nazi rời đi, Ussr mới nhìn sang Russia: "Con không bị thương chứ?"

"Vâng."

Russia có chút vui vẻ trong lòng, bởi cũng rất lâu rồi mới nghe được lời hỏi han của y. Thế nhưng tâm tình này vỡ tan ngay lập tức khi y nói ra câu tiếp theo:

"Con may mắn đấy. May mắn vì con vừa thất bại trong kế hoạch của con."

"Vâng? Cha đang nói cái gì, con không hiểu?"

"Không cần giả vờ, cũng đừng nghĩ ta không muốn truy cứu vì con là con của ta. Sẽ thật hẹp hòi nếu ta đã tha thứ cho những cấp dưới của mình mà không tha thứ cho con, người đã phạm cùng một lỗi với họ."

"Vâng? Con, con không hiểu thưa cha!" Russia đến lúc này vẫn còn muốn chối, vì anh ta tin chắc cha tin tưởng mình hơn bọn họ.

"Con đã làm ra việc gì đó sau lưng ta thì con cứ tự biết, ta không muốn tìm hiểu, ta sẽ xem như không truy cứu. Có điều việc làm của con chọc điên Nazi, đến nỗi hắn mò đến tận đây để cảnh cáo con. Nếu ta không đến thì giờ một bên mắt của con đã nằm trong tay hắn rồi. Hắn là kiểu sẽ không tha cho bất kì ai chọc vào mình, vậy mà ban nãy hắn vẫn buông tha, tức là hành động của con đã thất bại, chưa gây ra thiệt hại cho hắn, đúng chứ?"

Russia không có đường chối, nhưng anh ta vẫn muốn bao biện tới cùng: "Không, con không có, Nazi, hắn ta nói dối, hắn—"

"Đừng cố ngụy biện. Con chỉ khiến ta ghét con hơn thôi."

Russia nghe thế hoảng sợ vô cùng, anh ta quỳ dưới đất, tay níu chặt vạt áo khoác của y, thành khẩn cầu xin: "Con sai rồi, thưa cha! Con xin lỗi, xin cha tha thứ cho con!!!"

"Được rồi, dĩ nhiên ta tha lỗi cho con. Russia con đứng lên đi. Con cũng giống bọn họ, làm rất nhiều việc sau lưng ta. Trước đây ta có thể xem như không thấy, nhưng từ nay, cả con và bọn họ đều không được phép hành xử như thế thêm lần nào nữa. Con không còn cơ hội nào nữa."

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang