Chương 65. Ôi Tình Yêu

725 99 21
                                    

"Cử động một phát thôi thì chị sẽ đánh tiết em." Ả đưa con dao ngắn kề sát cổ East, rồi nói bên tai.

"Phù thủy gì mà chơi sát thương vật lí vậy?Nhưng mà tóc chị đâm vào tai em, nhột quá..." East mím môi, cố nhịn cười.

Con dao mới rất sắc bén, rất đẹp mắt, nhưng ả vẫn không thích nó, ánh nhìn ả thất vọng rồi chậm rãi thu dao về. Ngón tay ả lướt trên lưỡi dao, nhìn ngắm nó một lúc: "Kém quá đó. Hàng chất lượng kém thế này cho chị làm gì?"

"Em tưởng chị thích?"

"Chị thích chất lượng hơn."

Con dao ấy, East vừa tặng Yuzuki làm quà. Con bé biết ả cực kì thích dao! Thấy ả thất vọng nên con bé tìm đường biện hộ:

"Tại lúc đó em thấy nó đẹp nên...chứ em không có rành mấy vụ khác."

"Ừ thì nó đẹp..." Mấy thứ chỉ được vẻ ngoài, ngoại trừ Lucas ra thì ả giữ làm gì?

Hiện tại ả đang đi chung đường với East, cho dù là tạm thời, cho dù ả không thật sự muốn, East rất tinh ranh, con bé biết cách khiến ả không thể thoát khỏi nó.

"Mà này, tại sao hậu thế của ngài—" Ả mím môi, nói lại -"À không, cái người...người mà..."

Tên gì ấy nhỉ? Quên rồi.

"Tên Vietnam!".

"Phải, Vietnam. Tại sao cậu ta lại ở đây? Là phản à?" Ả thắc mắc.

"Anh ta bị cha tẩy não ấy."

"Vậy à?"

Ả nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ bên trong. Đó là căn phòng của cậu, cậu thì ngủ gục mất, cửa sổ cũng chẳng đóng lại. Định chỉ nhìn lướt qua, nhưng bất giác ả phải khựng lại, có một vài thứ  khiến ả ngạc nhiên đến không thốt nên lời. Ả dừng chân, nhìn cậu một lúc, East thấy thế nên nói đùa:

"Gì thế, bộ thích anh ta hả? Em tưởng chị thích Lucas chứ?"

"Đã bảo chị không có hứng thú với người sống còn thở— em nói cái gì đấy ai mà thích Lucas!??"

Hai cha con nhà này cứ thích mang Lucas ra chọc ả thẹn thì thôi. Quá đáng thật sự.

"Vậy anh ta có vấn đề gì à?"

"Có. Chị không ngờ thôi...chỉ hơi ngạc nhiên một chút..." Ả trầm trọng đi, ánh mắt do dự nhìn về hướng khác, như đang hồi tưởng -"Chị cứ tưởng hai người họ phải giống nhau, nhưng Vietnam không giống SO."

"Ể? SO là ai vậy?".

Chuyện này là về tương lai rất xa, ả chẳng buồn giải thích, không có hứng nhớ lại, đối với sự tò mò ngây thơ của East ả chỉ đáp gọn: "Là một con quỷ."

"Có đáng sợ không?"

"Có."

Ánh mắt ả nhìn chằm chằm cậu. Nhưng ả không nhìn trực tiếp cậu. Đồng tộc của ả không nhìn đời bằng mắt, không nhìn vào vẻ ngoài của ai, họ nhìn trực tiếp vào linh hồn của họ. Một linh hồn sạch sẽ hay dơ bẩn họ đều biết rõ, họ chẳng bao giờ bị một ai đánh lừa.

Suýt nữa ả không tin hai người này có quan hệ máu mủ. Linh hồn của cậu khá sạch sẽ, không như con ác quỷ kia.

"Người ta cũng hay gọi cha em là con quỷ. Thế SO có đáng sợ hơn cha em không?"

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ