Chương 34. Rất Nhiều Bí Mật

928 133 30
                                    

Ở một diễn biến khác.

Japan với các vết chém đầy mình, máu của cô bé nhuộm đỏ bộ Kimono. Nó ngồi bệt dưới đất, thở hồng hộc từng hơi.

"Ch...cha..."

"Đứng lên. Tiếp tục đi chứ?"

JE lạnh lùng nhìn đứa trẻ ấy, không có ý định dừng lại.

Vừa nãy, nó đã luyện tập hơn bốn giờ đồng hồ, nhưng đổi lại là ánh nhìn ghét bỏ của gã. Không biết gã nghĩ gì, nhưng sau chừng đó thời gian, sức lực đã cạn kiệt, gã bảo nó cầm kiếm lên và đấu tay đôi với gã.

Gã không nương tình mà ra tay, nên giờ Japan đã be bét máu và vết thương.

"Quá yếu. Quá kém cỏi."

"...con xin lỗi."

Japan gượng đứng dậy, lần nữa cầm kiếm.

"Tiếp tục, lao đến đây. Thêm một lần nữa ta sẽ giết chết ngươi đấy."

Chất giọng lạnh tanh của JE, như thể gã chẳng để nó vào mắt, chẳng xem nó là con gái của mình, giống một thứ chướng mắt yếu kém hơn.

Germany từ xa quan sát được, lập tức chạy nhào đến trước chắn cho Japan, cậu có cảm giác JE sẵn sàng giết nó vậy.

"Ngài JE!"

"Germany, đừng nhúng vào chuyện gia đình của tôi."

"Dĩ nhiên tôi không định làm phiền ngài đâu...nhưng lúc nãy cha vừa cho gọi ngài!"

Germany sợ mình sẽ không cản được hành động tàn nhẫn của JE, lo rằng mình đến trễ quá thì nó sẽ chết mất. Cậu đành bịa ra một lí do để buộc gã phải rời khỏi đây.

Gã biết đó là lừa gạt chứ. Gã là một Nhân Miêu, mùi hương dối trá nồng nặc ấy không thể qua mặt được gã. Nhưng cũng xem như tha mạng cho nó tạm thời, Germany đã đem Nazi, người mà gã tôn sùng ra làm cớ thì thôi vậy.

"Muốn xử lí vết thương gì thì tùy ngươi, nhưng sau đó, tiếp tục luyện tập thêm sáu giờ nữa cho ta."

"Vâng, con rõ rồi..."

Sau khi gã rời đi, Germany lập tức kéo cô đến phòng y tế.

"Gã đó...điên thật."

Germany đem ra bộ dụng cụ sơ cứu, bắt đầu làm việc.

Cậu yêu cầu Japan cởi áo ra, nó im lặng làm theo, và rồi tiếp đó, cậu chết lặng khi nhìn thấy...

"Ah, quả nhiên, cậu là con trai thật mà Japan."

"..."

"Sau này đừng quá thân thiết với em gái tôi nữa...nó luôn tin rằng cậu là con gái đấy."

Cậu dùng thuốc sát trùng các vết thương trên người Japan, rồi bôi thuốc mỡ lên, cẩn thận chăm chút, tránh làm Japan bị đau, mặc dù trông nó có vẻ không phản ứng gì mấy.

"...ra tay tàn nhẫn thật."

Germany buộc miệng nói. Sau khi xong công đoạn cuối cùng, là băng bó các vết thương lại, cậu muốn giữ Japan ở lại nghỉ ngơi, nhưng nó không chịu mà lại cầm kiếm đi ra ngoài sân tập.

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnWhere stories live. Discover now