Chương 62. Mối Quan Hệ (3)

586 91 5
                                    

Yuzuki cũng đi vào trong, xem như là góp vui.

"Yuzuki... Một cái tên Nhật...ra vậy. Đó là lí do ta cảm thấy dễ chịu với cô, vì cô là đồng hương với VE."

Ả nghe xong câu này khoanh tay lại, hất cằm lên nhìn một cách kì thị: "Sao không nói mẹ ra là cô cảm thấy dễ chịu khi ở cạnh VE? Lôi tôi vào làm gì? Tính chất bắc cầu hả?"

"Ai lại thích tên đó chứ! Vừa khô khan vừa nhạt nhẽo, không lãng mạn gì cả. Anh ta không phải gu của ta..."

"À thế à?" Ả mà tin thì ả không làm mèo nữa, ả làm con chó.

"Q-quên chuyện đó đi...rốt cuộc tại sao cô lại...ta được nghe rằng các nhà Dịch Cổ Thư phụng sự thần linh—"

"Thần linh? Thứ đó có tồn tại sao?"

Indochina khựng lại, thật vô lí nếu những người như thế này không tin vào thần linh, nhưng dù sao cô cũng không tin lắm nên nói tiếp: "Và truyền đạt những lời tiên tri được để lại  đến... đồng thời trung thành với các Quốc Kỳ hiện tại. Nếu cô ở đây, chẳng lẽ...?"

"Hả? Tại sao tôi lại phải nghe theo cái bọn đó?" Yuzuki cực kì nhởn nhơ đáp.

"Đó không phải là những gì thường thấy ở những người đồng nghiệp của cô đâu." Indochina thấy thật sự khó hiểu.

"Cô xem như đây là lí do bọn họ chết gần hết mà tôi vẫn còn sống đi."

"Cô không tin vào thần linh, không nghe theo các Quốc Kỳ, không lẽ cô...phục tùng quỷ dữ sao?" Đây là thứ cuối cùng cô có thể nghĩ đến.

"Không? Chúng có tồn tại á? Chẳng qua loài người không chấp nhận bản thân là sinh vật ghê tởm độc ác nhất, nên mới tạo ra ảo tưởng về thứ gì đó kinh khủng hơn mình thôi."

"Vậy rốt cuộc thì cô..."

Ả thấy cô rất muốn một câu trả lời hợp lẽ, nên lần nữa lùi một chân về sau, hai tay nâng váy, rồi khụy gối:

"Xin tự giới thiệu, ta không cúi đầu trước bất kì ai, chỉ một lòng phụng sự các vị Phù Thủy."

Nói đến đây, ả vô ý nở một nụ cười nhẹ, mang chút tự hào lẫn tôn nghiêm khi nhắc về các vị ấy. Indochina có cảm giác rất quen thuộc, xưa kia cô cũng có cảm giác vui vẻ tự hào thế này, khi nghĩ đến việc bản thân một lòng phụng sự các vị Quốc Kỳ Tiền Thế.

"Nực cười... Ta trước giờ không cúi đầu trước bất kì ai, chỉ một lòng phụng sự các vị ấy, ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì, France?"

"Phù Thủy còn tồn tại sao?"

"Phù Thủy thật sự có tồn tại á!?"

Indochina và East đồng thanh. Cô mang chút nghi kị mà hỏi, trong khi East rất hào hứng khi nghe đến những thứ như thế.

"Thì trước giờ cũng đâu có ai tin các Hộ Linh như cô tồn tại? Kì thị quá đó cô gái."

Indochina suy tư một chút, rồi hỏi tiếp:

"Phụng sự Phù Thủy... Một nhân loại như cô, quả nhiên...cô mong muốn cuộc sống vĩnh hằng hay sao? Cuộc sống bất lão bất tử mà ai cũng thèm muốn, nghe thích nhỉ?"

[Countryhumans] Xuyên Không: Cảm Ơn Vì Cậu Đã ĐếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ