Chương 10: Cung nữ

430 33 1
                                    


Edit: Ji

[Đẹp trai]

—–o0o—–

Sau khi tan triều, Vương Điền nhìn thấy Dục Anh trong thư phòng.

Dục Anh lớn lên xinh đẹp đến động lòng người, nhưng lại có một vết sẹo kéo dài từ dưới mắt trái đến cổ, năm đó là chính nàng dùng chiếc trâm cài tóc rạch mặt khi Tiên Đế muốn nạp nàng vào hậu cung, tính cách mạnh mẽ này khiến nàng ở hậu cung ăn không ít khổ, nhưng nàng vẫn có cách lên được vị trí nữ quan.

Vương Điền ở Ngự Hoa Viên đã từng cứu mạng nàng, Dục Anh một lòng muốn báo ơn cứu mạng, Vương Điền đang lúc thiếu người, nên để nàng ở hậu cung thám thính tin tức.

Nhưng khi Dục Anh giao bảng biểu đã sắp xếp hợp lý lên, Vương Điền sửng sốt một chút: "Cái này là ngươi làm?"

"Hồi bẩm Bệ hạ, nô tỳ từng thấy Vân Phúc công công làm, cảm thấy đơn giản rõ ràng, cho nên mạnh dạn chép lại để bệ hạ xem", Dục Anh cúi đầu đáp: "Nô tỳ ngu dốt, xin Bệ hạ thứ tội."

"Không tồi." Vương Điền nhìn đại khái, "Ngươi hiện tại làm việc ở đâu?"

"Nô tỳ ở cung Thận Hình Tư quản tì nữ dọn dẹp." Dục Anh trả lời.

Vương Điền lại nhìn thoáng qua tư liệu trong tay: "Từ hôm nay trở đi, ngươi liền ở bên cạnh trẫm."

Dục Anh khiếp sợ mà ngẩng đầu lên, Vân Phúc kinh ngạc đến sắc mặt tái nhợt: "Bệ hạ, Bệ hạ, người là muốn nạp Dục Anh làm phi sao?".

"Hả?" Vương Điền sửng sốt một chút.

Dục Anh thịch một tiếng quỳ rạp trên mặt đất: "Hoàng thượng, nô tỳ đã bị huỷ dung, sợ là hầu hạ không được, xin Bệ hạ thu hồi mệnh lệnh!"

Nói xong liền bang bang dập đầu.

"Ý trẫm không phải vậy." Vương Điền nhìn phản ứng kích động của nàng: "Mau đứng dậy đi."

Vân Phúc vội vàng đến giúp nàng.

"Ý trẫm là, ngươi ở bên cạnh ta làm nữ quan." Vương Điền quơ quơ tờ giấy trong tay: "Ngươi trước đi theo Vân Phúc làm quen một chút".

Tài liệu viết rất hay, khả năng tóm tắt thông tin tốt, đầu óc thông minh, rất thích hợp làm trợ lý.

Dục Anh sững sờ trước những gì vừa nghe được, nàng quỳ xuống đất ngơ ngác nhìn y.

Vân Phúc ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Còn không mau tạ ơn Bệ hạ."

"Nô tỳ Dục Anh... Đa tạ Bệ hạ chiếu cố!" Dục Anh kích động dập đầu.

"Được rồi, đừng động một chút là quỳ." Vương Điền vẫn chưa quen với việc mỗi lần có việc bọn họ lại dập đầu, đặc biệt là mỗi khi nhìn thấy mấy lão già quỳ xuống trước mặt mình, y luôn cảm thấy mình bị giảm thọ, hận không thể dập đầu trước họ.

Vân Phúc cùng Dục Anh đứng lên, Vương Điền nói: "Bổng lộc và những việc cần làm Vân Phúc sẽ nói cho ngươi biết".

Vân Phúc do dự một chút: "Bệ hạ, Dục Anh là nữ quan, có phải nên để Thục viện cô cô ——"

[HOÀN - EDIT]  ÔM TRĂNG SÁNG - QUY HỒNG LẠC TUYẾTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ